- Tập 80
- Tập 79
- Tập 78
- Tập 77
- Tập 76
- Tập 75
- Tập 74
- Tập 73
- Tập 72
- Tập 71
- Tập 70
- Tập 69
- Tập 68
- Tập 67
- Tập 66
- Tập 65
- Tập 64
- Tập 63
- Tập 62
- Tập 61
- Tập 60
- Tập 59
- Tập 58
- Tập 57
- Tập 56
- Tập 55
- Tập 54
- Tập 53
- Tập 52
- Tập 51
- Tập 50
- Tập 49
- Tập 48
- Tập 47
- Tập 46
- Tập 45
- Tập 44
- Tập 43
- Tập 42
- Tập 41
- Tập 40
- Tập 39
- Tập 38
- Tập 37
- Tập 36
- Tập 35
- Tập 34
- Tập 33
- Tập 32
- Tập 31
- Tập 30
- Tập 29
- Tập 28
- Tập 27
- Tập 26
- Tập 25
- Tập 24
- Tập 23
- Tập 22
- Tập 21
- Tập 20
- Tập 19
- Tập 18
- Tập 17
- Tập 16
- Tập 15
- Tập 14
- Tập 13
- Tập 12
- Tập 11
- Tập 10
- Tập 9
- Tập 8
- Tập 7
- Tập 6
- Tập 5
- Tập 4
- Tập 3
- Tập 2
- Tập 1
- Tập 80
- Tập 79
- Tập 78
- Tập 77
- Tập 76
- Tập 75
- Tập 74
- Tập 73
- Tập 72
- Tập 71
- Tập 70
- Tập 69
- Tập 68
- Tập 67
- Tập 66
- Tập 65
- Tập 64
- Tập 63
- Tập 62
- Tập 61
- Tập 60
- Tập 59
- Tập 58
- Tập 57
- Tập 56
- Tập 55
- Tập 54
- Tập 53
- Tập 52
- Tập 51
- Tập 50
- Tập 49
- Tập 48
- Tập 47
- Tập 46
- Tập 45
- Tập 44
- Tập 43
- Tập 42
- Tập 41
- Tập 40
- Tập 39
- Tập 38
- Tập 37
- Tập 36
- Tập 35
- Tập 34
- Tập 33
- Tập 32
- Tập 31
- Tập 30
- Tập 29
- Tập 28
- Tập 27
- Tập 26
- Tập 25
- Tập 24
- Tập 23
- Tập 22
- Tập 21
- Tập 20
- Tập 19
- Tập 18
- Tập 17
- Tập 16
- Tập 15
- Tập 14
- Tập 13
- Tập 12
- Tập 11
- Tập 10
Nội dung chi tiết
Trên đất trời mênh mông, Thạch Hoang – một gã phàm nhân chẳng ai đoái hoài, lặng lẽ như bóng mờ giữa đám đông – bỗng chạm tay vào thanh kiếm thần giữa cơn mưa tầm tã, từ đó gánh lên vai sứ mệnh vực dậy cả cõi đời. Khi bước vào học viện Thiên Bắc, anh chẳng để tâm đến những ánh nhìn khinh miệt, hiên ngang đối đầu với đám thế lực quyền cao chức trọng. Từ kẻ vô danh, anh vươn lên thành ngọn gió mạnh mẽ, che chở đế quốc, bất chấp hiểm nguy lao thẳng vào thánh linh đàm – vùng đất chết chóc đầy cạm bẫy rình rập. Mỗi người bên anh mang một câu chuyện riêng, chẳng ai giống ai, như những mảnh ghép rời rạc của số phận.
Mười năm trước, một kiếm khách ngã xuống trên đỉnh Đoạn Thiên, để lại tiếng vang mãi ngân. Mười năm sau, Thạch Hoang đặt chân lên con đường dẫn tới ngai vàng võ đạo. Anh gầm lên vì vận mệnh bất công, vì những áp bức đè nặng, vì những người thân yêu trong tim. Anh vung kiếm vì chính nghĩa, vì ngọn lửa danh dự rực cháy, vì khát vọng hóa thành thần thánh. Anh từng nghiến răng thề rằng nếu không bảo vệ được người mình trân trọng, sống thêm một ngày cũng chỉ là vô ích. Con đường luyện kiếm là hành trình đẫm máu và nước mắt, nơi kẻ mạnh đứng vững, kẻ yếu gục ngã. Lưỡi kiếm lạnh buốt không cắt đứt được tình, mà từ mỗi nhát chém lại nảy mầm sự sống mới. Với trái tim kiên gan, anh đánh thức linh hồn kiếm ngủ quên. Kẻ nào dám chạm đến anh, dù ở chân trời góc bể, đều phải trả giá bằng máu.